Niềm Tin Căn Bản Dựa Trên Nền Tảng Kinh Thánh


16 ĐIỀU TÍN LÝ CĂN BẢN CỦA LẼ THẬT


1. KINH THÁNH ĐƯỢC MẶC KHẢI

Kinh Thánh gồm Cựu Ước và Tân Ước, là lời thành văn được Đức Chúa Trời soi dẫn và là sự mặc khải của Đức Chúa Trời cho con người, không sai lầm (vô ngộ), là nguyên tắc có thẩm quyền cho đức tin và hành động (II Ti-mô-thê 3:15-17; I Tê-sa-lô-ni-ca 2:13; II Phi-e-rơ 1:21).

2. ĐỨC CHÚA TRỜI CHÂN THẬT DUY NHẤT

Đức Chúa Trời Chân Thần duy nhất đã mặc khải chính Ngài là “ĐẤNG TỰ HỮU – HẰNG HỮU”, Đấng sáng tạo trời đất, và là Đấng Cứu Chuộc nhân loại. Hơn nữa Ngài còn mặc khải chính mình Ngài là hiện thân của các nguyên tắc thông công và kết hợp như Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh (Phục truyền 6:4; Ê-sai 43:10-11; Lu-ca 3:22).

3. THẦN TÁNH CỦA CHÚA JESUS

Đức Chúa Giê-xu Christ là Con Đời Đời của Đức Chúa Trời. Kinh Thánh công bố về: 1) sự giáng sinh của Ngài bởi nữ đồng trinh, 2) đời sống vô tội của Ngài, 3) những phép lạ của Ngài, 4) công tác chết thay của Ngài trên thập tự giá, 5) sự phục sinh về thân thể của Ngài từ kẻ chết, 6) Ngài được tôn cao lên bên hữu Đức Chúa Trời.

4. SỰ SA NGÃ CỦA LOÀI NGƯỜI

Loài người được tạo dựng cách tốt đẹp và hoàn thiện, vì Đức Chúa Trời phán: “Chúng Ta hãy tạo nên loài người theo hình ảnh Chúng Ta và giống như Chúng Ta”. Tuy nhiên do cố ý phạm tội nghịch lại cùng Đức Chúa Trời nên con người không những bị chết về thể xác nhưng còn chết về thuộc linh, tức là phân cách với Đức Chúa Trời (Sáng thế ký 1:26-27, 2:17, 3:6; Rô-ma 5:12-19).

5. SỰ CỨU RỖI CỦA LOÀI NGƯỜI

Hy vọng duy nhất của loài người về sự cứu chuộc là qua dòng huyết đổ ra của Đức Chúa Giê-xu Christ, Con Đức Chúa Trời.


a. Những điều kiện của sự cứu rỗi:

Con người tiếp nhận sự cứu rỗi qua việc ăn năn tội đối với Đức Chúa Trời và đức tin nơi Đức Chúa Giê-xu Christ.


b. Những bằng chứng của sự cứu rỗi:

Bằng chứng nội tại của sự cứu rỗi là sự chứng nhận trực tiếp của Đức Thánh Linh. Bằng chứng ngoại tại cho tất cả mọi người là nếp sống theo sự công bình và sự thánh khiết thật sự.

6. CÁC THÁNH LỄ CỦA HỘI THÁNH

a. Lễ Báp-têm bằng nước:

Thánh lễ báp-têm dìm mình trong nước được dạy bởi Kinh Thánh. Là sự tuyên bố với thế giới rằng mình đã chết với Đấng Christ và cùng sống lại với Ngài để sống một cuộc đời mới.


b. Lễ Tiệc thánh:

Bữa tiệc do Chúa Giê-xu thiết lập bao gồm: Bánh và Nước nho. Tiệc thánh còn là sự tưởng niệm về sự thương khó và sự chết của Ngài cũng là lời tiên tri về sự tái lâm của Ngài.

7. PHÉP BÁP-TEM TRONG ĐỨC THÁNH LINH

Tất cả các tín hữu được quyền hưởng và nên mong muốn cách nhiệt thành trong việc tìm kiếm lời hứa của Đức Chúa Cha, tức là báp-têm trong Đức Thánh Linh theo lệnh truyền của Đức Chúa Giê-xu Christ. Đây là kinh nghiệm bình thường của tất cả tín hữu trong thời kỳ Hội Thánh đầu tiên. Kèm theo phép báp-têm trong Đức Thánh Linh là sự nhận lãnh quyền năng để sống đạo và phục vụ, cùng với sự ban cho các ân tứ và cách sử dụng các ân tứ này trong công tác phục vụ (Lu-ca 24:49; Công vụ 1:4-8; I Cô-rinh-tô 12:1-31). Kinh nghiệm này được tiếp nối và khác biệt với kinh nghiệm về sự tái sanh (Công vụ 8:12-17, 10:44-46, 11:14-16, 15:7-9). Cùng với phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh còn có các kinh nghiệm khác xảy đến như sự đầy dẫy Đức Thánh Linh (Giăng 7:37-39; Công vụ 4:8), sự tôn kính Đức Chúa Trời cách sâu sắc (Công vụ 2:43; Hê-bơ-rơ 12:28), sự dâng mình cho Đức Chúa Trời và tự nguyện làm công việc của Ngài cách nóng cháy (Công vụ 2:43), một tình yêu tích cực nhiệt thành đối với Đấng Christ, Lời Ngài và những người bị hư mất (Mác 16:20).

8. BẰNG CHỨNG SƠ KHỞI CỦA BÁP-TEM TRONG THÁNH LINH

Phép báp-têm của các tín hữu trong Đức Thánh Linh được chứng nhận bằng dấu hiệu sơ khởi là nói các thứ tiếng khác theo như Đức Thánh Linh cho họ nói (Công vụ 2:4). Nói tiếng khác (tiếng lạ) trong trường hợp này có cùng bản chất như ân tứ tiếng lạ (I Cô-rinh-tô 12:4-10, 28), nhưng khác biệt về mục đích và công dụng.

9. SỰ NÊN THÁNH

Sự nên thánh là một hành động phân rẽ với điều ác, và dâng hiến chính mình cho Đức Chúa Trời. Nếu không nên thánh thì không ai được thấy Chúa. Nhờ quyền năng của Đức Thánh Linh, chúng ta có thể vâng theo mạng lệnh của Chúa là “Các ngươi hãy nên thánh vì Ta là Thánh” (I Phi-e-rơ 1:15-16).

10. HỘI THÁNH VÀ SỨ MẠNG

Hội Thánh là thân thể của Đấng Christ, nơi ở của Đức Chúa Trời qua Đức Thánh Linh với sự chỉ định thiên thượng nhằm hoàn tất sứ mạng trọng đại. Mỗi tín hữu sau khi được Đức Thánh Linh sanh lại là một phần tử trong toàn bộ Hội Thánh chung và Hội Thánh của Con Trưởng được ghi danh trên thiên đàng.


11. CHỨC VỤ THÁNH ĐƯỢC CHÚA GỌI

Sự kêu gọi thiên thượng và công tác phục vụ được tấn phong theo tiêu chuẩn Kinh Thánh, được ban cho bởi Đức Chúa Trời nhằm mục đích:

a) Truyền giáo Tin Lành cho thế giới (Mác 16:15-20)

b) Thờ phượng Chúa (Giăng 4:23-24)

c) Xây dựng thân thể các thánh đồ theo gương của Chúa Giê-su (Ê-phê-sô 4:11-16)

d) Đáp ứng nhu cầu bằng tình yêu thương & lòng nhân từ (Thi-Thiên 112:9, Ga-la-ti 2:10, 6:10, Gia-cơ 1:27)


12. SỰ CHỮA LÀNH THIÊN THƯỢNG

Sự chữa bệnh thiên thượng là một phần không thể thiếu của Phúc Âm. Sự giải cứu khỏi bệnh tật được cung ứng trong chương trình cứu chuộc và là đặc quyền của tất cả tín hữu (Ê-sai 53:4-5; Ma-thi-ơ 8:16-17; Gia-cơ 5:14-16).

13. HY VỌNG PHƯỚC HẠNH

Sự sống lại của những kẻ ngủ trong Đấng Christ và sự biến hoá của những người đang sống để được Chúa đem lên trời khi Ngài trở lại là điều chắc chắn và là hy vọng phước hạnh của Hội Thánh (I Tê-sa-lô-ni-ca 4:16-17; Rô-ma 8:23; Tít 2:13; I Cô-rinh-tô 15:51-52).

14. TRIỀU ĐẠI MỘT NGÀN NĂM BÌNH AN CỦA ĐẤNG CHRIST

Sự tái lâm của Đấng Christ bao gồm sự cất lên trời của các thánh đồ, tức là hy vọng phước hạnh của chúng ta, tiếp nối bằng sự trở lại cách thấy được của Đấng Christ cùng với các thánh đồ của Ngài để cai trị trên đất một ngàn năm.

Triều đại Thiên Hy Niên (một ngàn năm) này sẽ đem sự cứu rỗi cho quốc gia Do Thái (Ê-xê-chi-ên 37:21-22; Sô-phô-ni 3:19-20; Rô-ma 11:26-27) và thiết lập hoà bình trên toàn vũ trụ.

15:.SỰ PHÁN XÉT CHUNG THẨM

Sẽ có một cuộc phán xét chung thẩm trong đó những kẻ ác đã chết sẽ sống lại và bị xét xử tùy theo công việc họ đã làm. Người nào không được ghi tên vào sách sự sống, cùng với ma quỉ và các quỉ sứ, con thú và tiên tri giả, đều sẽ bị trừng phạt đời đời trong hồ lửa cháy với lưu huỳnh, đó là sự chết thứ hai (Ma-thi-ơ 25:46; Mác 9:43-48; Khải huyền 19:20; 20:11-15; 21:8).

16. TRỜI MỚI – ĐẤT MỚI

"Theo lời hứa của Ngài, chúng tôi trông đợi trời mới và đất mới là nơi sự công bình cư trú” (II Phi-e-rơ 3:13; Khải huyền 21,22).